Tay chân miệng là bệnh quen thuộc với nhiều bậc phụ huynh nhưng không phải ai cũng biết virus tay chân miệng mới là “thủ phạm” thực sự đứng sau căn bệnh này. Nhỏ bé nhưng có khả năng lây lan nhanh chóng và gây biến chứng nguy hiểm, loại virus này đang là mối lo ngại trong các trường học, nhà trẻ và cộng đồng. Bài viết dưới đây sẽ giúp bạn hiểu rõ virus tay chân miệng là gì, lây như thế nào và cách chủ động phòng tránh hiệu quả cho trẻ.
Tìm hiểu về virus tay chân miệng
Virus tay chân miệng là tác nhân chính gây ra bệnh tay chân miệng - một bệnh nhiễm trùng cấp tính, dễ lây và có khả năng gây biến chứng nặng nếu không được theo dõi kỹ. Căn bệnh này chủ yếu do các chủng virus thuộc nhóm Enterovirus A gây ra, trong đó nổi bật nhất là Coxsackievirus A16, Coxsackievirus A6 và Enterovirus 71 (EV-A71).
- Coxsackievirus A16 (CVA16): Là chủng phổ biến nhất, thường gây bệnh nhẹ, chủ yếu ở trẻ em. Virus này có cấu trúc ARN mạch đơn, không có vỏ bọc, và được ghi nhận là nguyên nhân gây tay chân miệng chiếm tỷ lệ cao trong các nghiên cứu dịch tễ.
- Coxsackievirus A6 (CVA6) có khả năng gây bệnh ở cả trẻ em và người lớn, với triệu chứng thường nặng hơn CVA16 như sốt cao, phát ban lan rộng, và dễ gây mất nước. CVA6 là nguyên nhân gây ra nhiều đợt bùng phát ở châu Âu, châu Á và Bắc Mỹ từ những năm 2004 đến nay.
- Enterovirus 71 (EV-A71) là chủng nguy hiểm nhất do khả năng gây ra các biến chứng nghiêm trọng về thần kinh và tim phổi. Virus này từng liên quan đến những đợt dịch lớn ở Đông Nam Á với tỷ lệ tử vong cao, có khi lên tới 20% trong các ca nặng.
Ngoài ba chủng chính, một số chủng khác như CVA4, CVA10, CVB5 và Echovirus 9 cũng có thể gây bệnh tay chân miệng, làm tăng thêm sự phức tạp trong việc kiểm soát dịch.
Các virus tay chân miệng đều thuộc họ Picornaviridae, có cấu trúc nhỏ, không vỏ bọc, mang bộ gen RNA chiều dương dài khoảng 7,4 kb. Đặc điểm nổi bật là chúng có khả năng tái tổ hợp di truyền, tạo ra các biến thể mới với mức độ lây lan và độc lực khác nhau. Đây cũng là lý do khiến bệnh tay chân miệng có thể bùng phát thành dịch, với diễn biến không giống nhau giữa các đợt.
Việc hiểu rõ đặc tính sinh học và dịch tễ học của virus tay chân miệng là cơ sở quan trọng để xây dựng các biện pháp phòng ngừa và kiểm soát dịch bệnh hiệu quả trong cộng đồng.

Cơ chế lây lan của virus tay chân miệng
Virus tay chân miệng có khả năng lây lan mạnh mẽ và nhanh chóng, đặc biệt trong môi trường tập thể như nhà trẻ, trường học. Cơ chế lây nhiễm phức tạp, đa dạng và đôi khi xảy ra ngay cả khi người bệnh chưa có biểu hiện rõ ràng, khiến việc kiểm soát dịch trở nên khó khăn. Dưới đây là các con đường lây lan chính của virus này:
- Qua đường tiêu hóa (phân - miệng): Đây là con đường lây nhiễm phổ biến nhất, đặc biệt ở trẻ nhỏ. Virus được đào thải qua phân, sau đó xâm nhập vào cơ thể người khác qua tay bẩn chạm vào mắt, mũi, miệng. Hoạt động như thay tã, vệ sinh trẻ mà không rửa tay kỹ là nguyên nhân hàng đầu khiến bệnh lan rộng trong các gia đình và cơ sở nuôi dạy trẻ.
- Qua tiếp xúc gián tiếp với bề mặt hoặc đồ vật chứa virus: Virus tay chân miệng có thể sống trên bề mặt như đồ chơi, tay nắm cửa, bàn học, sàn nhà… trong thời gian dài. Chỉ cần chạm vào các bề mặt này, sau đó đưa tay lên mặt (đặc biệt là miệng, mũi, mắt) là virus có thể xâm nhập.
- Qua tiếp xúc trực tiếp với dịch tiết hoặc tổn thương của người bệnh: Các mụn nước, vết loét và dịch từ mũi họng đều chứa lượng virus lớn. Việc tiếp xúc gần gũi như chơi chung đồ chơi, ôm, hôn, hoặc dùng chung cốc uống nước với người nhiễm bệnh sẽ làm tăng nguy cơ lây truyền.
- Qua đường hô hấp: Dù không phải cơ chế lây chính, nhưng virus vẫn có thể lan qua giọt bắn khi người bệnh ho, hắt hơi hoặc nói chuyện ở cự ly gần.
Một điểm đáng chú ý là virus tay chân miệng vẫn có thể tồn tại trong cơ thể người bệnh nhiều ngày đến vài tuần sau khi đã hết triệu chứng. Nghĩa là, một đứa trẻ trông “khỏe mạnh” vẫn có thể là nguồn phát tán virus âm thầm trong cộng đồng.
Bên cạnh đó, thời gian ủ bệnh từ 3 - 7 ngày khiến virus có thể lây từ người này sang người khác ngay cả trước khi triệu chứng xuất hiện, dẫn đến việc khoanh vùng và cách ly trở nên khó khăn, dễ khiến dịch bùng phát nhanh chóng nếu không kiểm soát kịp thời.

Biến chứng do virus tay chân miệng gây ra
Mặc dù phần lớn các ca nhiễm virus tay chân miệng đều diễn tiến nhẹ và tự khỏi sau vài ngày, nhưng ở một số trường hợp, đặc biệt là trẻ nhỏ và trẻ có sức đề kháng yếu, bệnh có thể chuyển biến nghiêm trọng với các biến chứng nguy hiểm, thậm chí đe dọa tính mạng nếu không được xử lý kịp thời.
Dưới đây là những biến chứng nghiêm trọng thường gặp do virus tay chân miệng gây ra:
- Mất nước nghiêm trọng: Do sốt cao, nôn, bỏ ăn và đau miệng, trẻ dễ rơi vào tình trạng mất nước - một trong những biến chứng ban đầu nhưng không thể chủ quan.
- Suy thận: Ở một số ca nặng, tổn thương toàn thân do virus có thể ảnh hưởng đến chức năng lọc thải của thận.
- Biến chứng thần kinh: Virus có thể tấn công hệ thần kinh trung ương, gây viêm màng não, viêm não hoặc phù não. Trẻ có thể xuất hiện triệu chứng như co giật, lơ mơ, hôn mê, mất thăng bằng. Đây là nhóm biến chứng nguy hiểm nhất, thường liên quan đến chủng EV71.
- Biến chứng tim phổi: Gồm phù phổi cấp, suy tim, viêm cơ tim, suy hô hấp và thậm chí sốc tim. Những biểu hiện này có thể xảy ra đột ngột và tiến triển nhanh chóng, đòi hỏi cấp cứu ngay lập tức.
- Tỷ lệ tử vong: Phân tích tổng hợp cho thấy các triệu chứng như phù phổi, co giật, hôn mê… là yếu tố nguy cơ cao dẫn đến tử vong. Tỷ lệ tử vong do Enterovirus 71 được ghi nhận khoảng 1,7%.
- Di chứng lâu dài: Ngay cả khi qua khỏi giai đoạn cấp, trẻ từng bị viêm não, phù phổi hoặc suy hô hấp vẫn có nguy cơ chịu ảnh hưởng về vận động, thính giác, thị giác hoặc chậm phát triển trí tuệ.
Chính vì vậy, việc theo dõi sát các dấu hiệu bất thường và đưa trẻ đi khám ngay khi nghi ngờ có biến chứng là điều vô cùng cần thiết trong quá trình điều trị virus tay chân miệng.

Biện pháp phòng ngừa virus tay chân miệng hiệu quả
Phòng bệnh luôn là cách bảo vệ trẻ tốt nhất, đặc biệt với các bệnh truyền nhiễm có khả năng lây lan mạnh như virus tay chân miệng. Tuy chưa có vắc xin phổ cập cho tất cả chủng virus gây bệnh, nhưng phụ huynh hoàn toàn có thể chủ động giảm thiểu nguy cơ lây nhiễm bằng các biện pháp phòng ngừa đơn giản và hiệu quả dưới đây:
- Vệ sinh cá nhân và môi trường sống sạch sẽ: Rửa tay bằng xà phòng thường xuyên, đặc biệt sau khi thay tã, trước khi ăn hoặc sau khi tiếp xúc với trẻ nhỏ. Bên cạnh đó, cần khử trùng các vật dụng, đồ chơi, tay nắm cửa, bàn ghế… là những nơi virus dễ bám vào và lây truyền qua tiếp xúc gián tiếp.
- Hạn chế tiếp xúc gần: Không dùng chung cốc, thìa, khăn mặt hoặc đồ chơi với người nghi ngờ mắc bệnh. Nếu trẻ đã có dấu hiệu bệnh, nên cho nghỉ học và cách ly tại nhà để tránh lây lan ra cộng đồng.
- Đeo khẩu trang đúng cách: Khuyến khích cả người lớn và trẻ nhỏ đeo khẩu trang khi đến nơi công cộng hoặc tiếp xúc gần với người đang mắc bệnh tay chân miệng.
- Theo dõi sức khỏe hàng ngày: Nếu trẻ xuất hiện các biểu hiện như sốt cao, mệt mỏi, li bì, hoặc nghi ngờ mắc bệnh, cần đưa đến cơ sở y tế để được khám và điều trị kịp thời. Ngoài ra, cần xử lý và tiêu hủy đúng cách các vật dụng cá nhân đã qua sử dụng như tã, khăn giấy để tránh làm lây lan virus ra môi trường.
Việc thực hiện nghiêm túc các biện pháp phòng ngừa này không chỉ giúp bảo vệ sức khỏe cho trẻ mà còn hạn chế tối đa nguy cơ bùng phát dịch virus tay chân miệng trong cộng đồng.

Virus tay chân miệng là tác nhân gây ra một trong những bệnh truyền nhiễm phổ biến và dễ bùng phát ở trẻ nhỏ. Mặc dù phần lớn các ca bệnh có thể tự khỏi, tuy nhiên nếu không phát hiện và xử lý kịp thời, virus này có thể dẫn đến các biến chứng nguy hiểm như viêm não, phù phổi, thậm chí tử vong. Việc hiểu rõ cơ chế lây lan, triệu chứng và cách phòng ngừa hiệu quả sẽ giúp phụ huynh chủ động bảo vệ con em mình khỏi nguy cơ nhiễm bệnh và ngăn chặn dịch lan rộng.